Cụ linh mục Vũ Xuân Kỷ cùng đoàn đại biểu ta đi dự Đại hội nhân dân thế giới bảo vệ hòa bình ở Viên, lúc trở về, ghé thăm Liên Xô. Trên đài phát thanh, cụ Kỷ đã thuật lại công cuộc xây dựng to lớn và đời sống sung sướng, vui vẻ của nhân dân Liên Xô. Rồi cụ nói tiếp:

“Bọn đế quốc thực dân bảo rằng cộng sản tiêu diệt tôn giáo. Nhưng đến nước cộng sản Liên Xô, thì thấy rất nhiều nhà thờ to và đẹp. Tôi đã gặp một vị giám mục trong đoàn đại biểu Liên Xô. Ngày 4-1-1953, tôi đến dự lễ ở một nhà thờ to tại Mạc Tư Khoa, và nói chuyện với một vị linh mục. Người cho tôi biết rằng: “Chính phủ Liên Xô rất tôn trọng tự do tín ngưỡng”.

“Từ nay, đế quốc thực dân nói ra bất cứ điều gì, xin bà con chớ tin. Đồng bào ta, giáo cũng như lương, đoàn kết kháng chiến, nước ta mới độc lập thật sự, tôn giáo mới hoàn toàn tự do, mới đúng ý của Chúa”.

Thực dân là lũ Xatăng,

Phản Chúa, phá đạo, là thằng thực dân.

C.B.

--------

Báo Nhân Dân, số 95, từ ngày 11 đến ngày 15-2-1953, tr.2.

Tin liên quan

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Tôi rất tâm đắc với nội dung bài xã luận “Dân giàu nước mạnh; nước mạnh dân giàu” đăng trên báo Nhân Dân ngày 5/3/1988. Quan điểm về quan hệ kinh tế - xã hội giữa một người, một nhóm, một tập thể với cả nước, cả xã hội đã được trình bày rõ. Ở đây tôi muốn nêu một khía cạnh khác về mối quan hệ giữa cả nước và một địa phương, mà địa phương là bộ phận hợp thành của cả nước.