Hồi đầu tháng này, Quốc hội Pháp xét ngân sách của Chính phủ. Trong mục xã hội y tế có một khoản về “bệnh tinh thần và nghiện rượu”. Theo báo cáo thì từ năm 1947, số người bệnh tăng thêm, mà các nhà thương không thu dung được hết. Năm 1952, có hơn 97.000 người bệnh, mà các nhà thương chỉ thu dung được 80.000 người còn 17.000 người bệnh tinh thần không được cứu chữa.

Trong lúc bàn cãi, ông Xavan (Savale) nói: Đông con cũng là một tai nạn như bệnh tinh thần, vì nước Pháp thiếu nhà ở, thiếu trường học. Rồi ông ta đề nghị bỏ khoản tiền khuyến khích nhân dân đẻ nhiều con.

Xem câu chuyện trên đây, ta có thể kết luận rằng:

- Xã hội tư sản Pháp cũng còn “thế nào ấy”, vì trong 400 người thì có 1 người loạn óc.

- Một trong 17.000 người loạn óc không được vào nhà thương, là ông Xavan.

- Còn trong 16.999 người kia thì bị bệnh loạn óc nặng nhất là những người Pháp theo Mỹ âm mưu phá hoại hòa bình ở Việt Nam.

C.B.

------------

Báo Nhân Dân, số 297, ngày 23-12-1954, tr.2.

Tin liên quan

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Tôi rất tâm đắc với nội dung bài xã luận “Dân giàu nước mạnh; nước mạnh dân giàu” đăng trên báo Nhân Dân ngày 5/3/1988. Quan điểm về quan hệ kinh tế - xã hội giữa một người, một nhóm, một tập thể với cả nước, cả xã hội đã được trình bày rõ. Ở đây tôi muốn nêu một khía cạnh khác về mối quan hệ giữa cả nước và một địa phương, mà địa phương là bộ phận hợp thành của cả nước.