Bài nói chuyện tại Đại hội lần thứ III của Hội Nhà báo Việt Nam
Bác thay mặt Trung ương Đảng và Chính phủ thân ái chào các đại biểu.
Bây giờ Bác lấy tư cách một đồng chí có ít nhiều kinh nghiệm về báo chí, nêu ra vài ý kiến sau đây:
Tướng giặc Tátxinhi,
Tháng trước về Pari,
Rồi thì nó khai ốm,
Không biết ốm bệnh chi?
Chắc là nó ốm đòn,
Nó chết mất thằng con,
Lại thua luôn mấy trận,
Ruột nó đã héo mòn.
Chiến dịch Quang Trung,
Tát thua lung tung.
Chiến dịch Đề Thám,
Tát thua mặt xám.
Trận Lý Thường Kiệt,
Tát thua tê liệt.
Chiến dịch Hòa Bình,
Tát khoe khoang rinh:
"Phen này Pháp thắng,
Thật là hiển vinh!"
Kỳ thực Tát đã
Mất mười ba dinh[1]).
Nội cảm, ngoại thương,
Tát đã ốm đòn,
Vì ta luôn thắng,
Tát phải vào hòm.
Nên có thơ rằng:
Tátxinhi, Tátxinhi,
Mi đã khôn hồn, mà chết đi!
Con mi đền tội, con mi chết,
Đền tội ngày nay, chết đến mi!
C.B.
----------
- Báo Nhân Dân, số 42, ngày 24-1-1952, tr.2.
- Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.7, tr.290-291.[1]) Dinh là tiểu đoàn (TG).