Tướng giặc Tátxinhi,

Tháng trước về Pari,

Rồi thì nó khai ốm,

Không biết ốm bệnh chi?

Chắc là nó m đòn,

Nó chết mất thằng con,

Lại thua luôn mấy trận,

Ruột nó đã héo mòn.

Chiến dịch Quang Trung,

Tát thua lung tung.

Chiến dịch Đề Thám,

Tát thua mặt xám.

Trận Lý Thường Kiệt,

Tát thua tê liệt.

Chiến dịch Hòa Bình,

Tát khoe khoang rinh:

"Phen này Pháp thắng,

Thật là hiển vinh!"

Kỳ thực Tát đã

Mất mười ba dinh[1]).

Nội cảm, ngoại thương,

Tát đã m đòn,

Vì ta luôn thắng,

Tát phải vào hòm.

Nên có thơ rằng:

Tátxinhi, Tátxinhi,

Mi đã khôn hồn, mà chết đi!

Con mi đền tội, con mi chết,

Đền tội ngày nay, chết đến mi!

C.B.

----------

- Báo Nhân Dân, số 42, ngày 24-1-1952, tr.2.

- Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.7, tr.290-291.

[1]) Dinh là tiểu đoàn (TG).

Tin liên quan

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Tôi rất tâm đắc với nội dung bài xã luận “Dân giàu nước mạnh; nước mạnh dân giàu” đăng trên báo Nhân Dân ngày 5/3/1988. Quan điểm về quan hệ kinh tế - xã hội giữa một người, một nhóm, một tập thể với cả nước, cả xã hội đã được trình bày rõ. Ở đây tôi muốn nêu một khía cạnh khác về mối quan hệ giữa cả nước và một địa phương, mà địa phương là bộ phận hợp thành của cả nước.