Lũ bù nhìn bán nước buôn dân “chuyên môn” bán đắt bán rẻ, bán sỉ bán lẻ, bán bằng mọi cách, bán đủ các thứ. Thậm chí chúng bán cả uy danh của Tổ tiên ta, như chúng đã cả gan đặt tên cho những trường cán bộ Việt gian và những đội ngụy binh là Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Quang Trung, v.v..

Là chó săn của giặc Pháp, nên trong các cuộc hội họp, chúng sủa ra tiếng Pháp, chứ không nói tiếng Việt. Như hạ tuần tháng 6 vừa rồi, tên Việt gian Nguyễn Văn Tám, khi tuyên bố nhận chức “thủ tướng” bù nhìn, đã sủa bằng tiếng Pháp, rồi do tên Việt gian Ngô Thúc Dịch dịch ra tiếng Việt. Khi trả lời, bù nhìn Bảo Đại cũng sủa bằng tiếng Pháp, rồi tên Việt gian Nguyễn Đệ mới dịch ra tiếng ta. Chỉ mấy điểm đó cũng đủ làm cho nhân dân ta và nhân dân thế giới thấy rõ: lũ Việt gian bù nhìn là một bọn vong bản, bọn bất nhân bất nghĩa, phản nước hại dân. Tổ quốc và đồng bào sẽ không tha thứ cái tội tầy trời bất trung bất hiếu của chúng.

Chó Tây, sủa bằng tiếng Tây,

Những loài phản quốc, có ngày tan xương!

C.B.

---------

Báo Nhân Dân, số 66, ngày 17-7-1952, tr.2.


Tin liên quan

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Tôi rất tâm đắc với nội dung bài xã luận “Dân giàu nước mạnh; nước mạnh dân giàu” đăng trên báo Nhân Dân ngày 5/3/1988. Quan điểm về quan hệ kinh tế - xã hội giữa một người, một nhóm, một tập thể với cả nước, cả xã hội đã được trình bày rõ. Ở đây tôi muốn nêu một khía cạnh khác về mối quan hệ giữa cả nước và một địa phương, mà địa phương là bộ phận hợp thành của cả nước.