Ở xã Nghi Thuận
Tại tỉnh Nghệ An,
Cụ Hồ Văn Quân
Thọ trăm hai tuổi,
Vẫn còn mạnh giỏi,
Đan, lát liền tay.
Con cái 9 người.
Nay còn một gái
Năm mươi tám tuổi.
Cháu chắt một đàn.
Cụ là công giáo nông dân.
Bao nhiêu tuổi thọ, cơ hàn bấy nhiêu.
Phát động quần chúng,
Nông dân tố khổ.
Tham gia tiểu tổ
Cụ tố rất hăng.
Công tác đấu tranh
Cả nhà tích cực,
Dân làng mến phục,
Nông hội hoan nghênh.
Từ nay, đường cái thênh thênh,
Nông dân lao động vươn mình đứng lên.
Khu ủy báo cáo
Chính phủ trung ương
Hồ Chủ tịch thương
Viết thư thăm cụ
Và tặng áo lụa
Với chiếc huy chương.
Tuổi già đến lúc vinh quang,
Người cày có ruộng - Thiên đàng là đây.

C.B.

----------

Báo Nhân Dân, số 151, từ ngày 1 đến ngày 5-12-1953, tr.2.

Tin liên quan

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Tôi rất tâm đắc với nội dung bài xã luận “Dân giàu nước mạnh; nước mạnh dân giàu” đăng trên báo Nhân Dân ngày 5/3/1988. Quan điểm về quan hệ kinh tế - xã hội giữa một người, một nhóm, một tập thể với cả nước, cả xã hội đã được trình bày rõ. Ở đây tôi muốn nêu một khía cạnh khác về mối quan hệ giữa cả nước và một địa phương, mà địa phương là bộ phận hợp thành của cả nước.