Chính phủ Pháp thật là “kiên cố” (!),

Trong 6 năm, sụp đổ mười bảy lần,

Vì không theo đường lối của nhân dân,

Lại nghe Mỹ mà tăng quân, tăng thuế;

Kinh tế khốn cùng, tài chính kiệt quệ,

Sinh hoạt đắt đỏ, công nghệ điêu linh.

Việt Nam, lại đeo đuổi chiến tranh,

Làm cho Pháp ngày càng thêm hỏng nát,

Chết nhiều thanh niên, tốn nhiều tiền bạc,

Ngày lại ngày, gần đến bước bại vong.

Vũ trang Tây Đức, đút cổ vào tròng,

Toàn nước Pháp mắc vào vòng uy hiếp.

Phản động Pháp sắp đến ngày tiêu diệt,

Lung tung beng, nên không biết đắn đo:

Dù Biđô, Pơlêven, hay Pho,

Cũng chỉ là một lũ trò phản động,

Chúng không thể lâu dài sinh sống.

Tình hình này, có lợi cho ta.

Vậy có thơ rằng:

Giặc Pháp càng ngày càng bối rối.

Việt Nam kháng chiến quyết thành công.

Thi đua ái quốc ta thêm gắng,

Thắng lợi tưng bừng khắp Á Đông.

C.B.

----------

Báo Nhân Dân, số 49, ngày 13-3-1952, tr.2.

Tin liên quan

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Tôi rất tâm đắc với nội dung bài xã luận “Dân giàu nước mạnh; nước mạnh dân giàu” đăng trên báo Nhân Dân ngày 5/3/1988. Quan điểm về quan hệ kinh tế - xã hội giữa một người, một nhóm, một tập thể với cả nước, cả xã hội đã được trình bày rõ. Ở đây tôi muốn nêu một khía cạnh khác về mối quan hệ giữa cả nước và một địa phương, mà địa phương là bộ phận hợp thành của cả nước.