Em Thu quê ở Bắc Giang,

Vì Tây đến nỗi tan hoang cửa nhà.

Tây nó giết chú, giết cha,

Cô và em gái bị Tây nhốt nhà nó thiêu.

Căm thù càng chất càng nhiều,

Thù nhà, nợ nước, Thu quyết liều trả xong.

Thu vào du kích xung phong,

Khó khăn nguy hiểm, Thu không kêu nài.

20 tháng Chạp 52,

Ở trong thị xã, từ ngoài thôn quê,

Việt gian, giặc Pháp kéo về,

Định mưu càn quét và lập tề ở Bắc Giang.

Em Thu bí mật lên đàng,

Thình lình một tiếng nổ vang chuyển trời.

Nhà Tây, lô cốt tả tơi,

Năm tư tên giặc đi đời nhà ma.

24 tên quan một và quan ba,

1 tên quận trưởng - hóa ra cô hồn.

Cả vùng thị xã ào ồn,

Trăm rưỡi thanh niên bị bắt, bỏ đồn chạy ra.

2-9-52 đến 3-3-53,

Diệt được 71 tên giặc, Thu đà lập công.

Ngoài ra, trong đợt thu đông,

Thu phá được 48 súng, một cam nhông, 4 nhà lầu.

Tuy mới 16 tuổi đầu,

Thu rất xứng đáng là cháu yêu của Bác Hồ.

C.B.

--------

Báo Nhân Dân, số 115, từ ngày 1 đến ngày 5-6-1953, tr.2.


Tin liên quan

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Địa phương giàu, cả nước mạnh. Cả nước mạnh, địa phương giàu

Tôi rất tâm đắc với nội dung bài xã luận “Dân giàu nước mạnh; nước mạnh dân giàu” đăng trên báo Nhân Dân ngày 5/3/1988. Quan điểm về quan hệ kinh tế - xã hội giữa một người, một nhóm, một tập thể với cả nước, cả xã hội đã được trình bày rõ. Ở đây tôi muốn nêu một khía cạnh khác về mối quan hệ giữa cả nước và một địa phương, mà địa phương là bộ phận hợp thành của cả nước.