Trong đợt 4, nói chung thì cán bộ ta tiến bộ nhiều. Có những đội đã khéo kết hợp công việc phát động với công việc tăng gia sản xuất và phục vụ kháng chiến. Có những đội đã khéo dùng lực lượng quần chúng mà chỉnh đốn chi bộ và các tổ chức ở xã. Có những cán bộ đã ăn củ mài, nhịn cơm cho trẻ em ốm, làm cho đồng bào rất cảm động và càng thấm thía đạo đức cách mạng và tinh thần đoàn kết.
Nhưng một số cán bộ còn mắc những khuyết điểm nặng. Vài thí dụ:
- Sợ khổ - Có những cán bộ không thực hành “ba cùng”. Thậm chí có đội nhờ chi bộ sắp xếp chỗ ăn chỗ ở sẵn, trước khi đội về xã. Thế là đã trái với 10 điều kỷ luật.
- Ngại khó - Do đó mà không đi sâu, tìm hiểu; nóng ruột muốn làm mau cho xong chuyện; tố thay cho khổ chủ, giật dây chủ tịch đoàn trong buổi đấu; không cẩn thận lúc lựa chọn và kiểm tra rễ và chuỗi; nhất là dựa vào tổ chức cũ (chưa được chỉnh đốn) mà bắt rễ xâu chuỗi, thành thử bị địch lừa bịp, làm hỏng công việc. Kết quả là muốn mau mà thành chậm.
- Tự mãn - Một số cán bộ tự cho mình có nhiều kinh nghiệm, lên mặt “ta đây”. Rồi không nghiên cứu chỉ thị cấp trên, không bàn bạc với anh chị em trong đội. Do đó mà quan liêu mệnh lệnh, chủ quan khinh địch. Cũng do đó mà thiếu đoàn kết, thiếu dân chủ, thiếu tự phê bình và phê bình. Kết quả là hỏng việc.
- Lập trường không vững - Không dựa hẳn vào bần cố nông. Vì vậy mà khi thì tả, khi thì hữu. Có đội đã dùng cách đánh đập để truy địa chủ - như 10 xã ở Tuyên Quang (Trung ương và Chính phủ đã nghiêm cấm dùng nhục hình). Có đội thì tỏ thái độ không kiên quyết đối với địa chủ, mơn trớn địa chủ. Thậm chí có cán bộ nghe lời địa chủ mà không tin nông dân (Lạng Sơn, Phú Thọ, Tuyên Quang). Thế là làm sai chính sách của Đảng và Chính phủ, đi sai đường lối quần chúng.
- Lãnh đạo thiếu sót - Còn xem nhẹ trung nông, phụ nữ và cán bộ dân tộc thiểu số. Không ra sức bồi dưỡng cốt cán, chỉ dùng họ mà không huấn luyện họ.
Không để đồng bào thiểu số nói tiếng của họ trong lúc tố khổ.
Khai hội quá nhiều, quá kéo dài, ảnh hưởng đến công việc sản xuất.
Có đoàn (Lạng Sơn) suốt cả đợt không hề báo cáo lên Trung ương.
Nội san bài quá dài (18 trang) và dùng quá nhiều chữ nho (Thanh Hóa); hoặc in lèm nhèm không rõ và ở đầu Nội san bỏ quên cả chữ “Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Độc lập - Tự do - Hạnh phúc” (Vĩnh Phúc).
Đó là tóm tắt những khuyết điểm chính. Mong toàn thể cán bộ thi đua sửa chữa, để tiến bộ hơn nữa và để làm trọn nhiệm vụ một cách vẻ vang.
C.B.
-----------
- Báo Nhân Dân, số 190, từ ngày 1 đến ngày 3-6-1954, tr.2.
- Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.8, tr.493-494.